Đôi khi bạn phải trải nghiệm nhiều nghề

(hieuhoc_hieuhoc.com) Mong muốn lựa chọn cho mình một nghề nghiệp lâu dài, một công việc thích hợp, nhưng đôi khi bạn phải trải nghiệm rất nhiều để đúc kết kinh nghiệm cho bản thân, ngoài những kiến thức và sách vở đã học.

(Armani, nhà thiết kế hàng đầu thế giới – hình minh họa)

1. Trước khi trở thành một trong những nhà thiết kế hàng đầu thế giới, Giorgio Armani từng mong muốn trở thành nhiếp ảnh gia và trước đó là ước mơ làm bác sĩ.

Nhưng cơn lốc đam mê nghề nghiệp của ông nhanh chóng kết thúc ở tuổi 22, khi ông quyết định làm việc ở một cửa hàng.

Sinh ra và lớn lên ở Piacenza, Ý, Armani đã đăng ký học trường y vào năm 18 tuổi để theo đuổi ước mơ làm bác sĩ phẫu thuật. Nhưng ông đã nhận ra rằng ngành y không phải là niềm đam mê của mình khi ông làm người phụ giúp công việc y tế trong thời gian thực hiện nghĩa vụ quân sự hai năm sau đó. Khi quay về nhà, ông đã thử sức trong lĩnh vực nhiếp ảnh chuyên nghiệp, nhưng cũng nhanh chóng nhận ra rằng mình không đủ tài năng để có thể sống dựa vào nghề này.

Không lâu sau sinh nhật lần thứ 22, Armani đi tìm việc và xin vào làm người trưng bày hàng tại La Rinascente, một cửa hiệu thời trang cao cấp ở Milan. Ông trở nên rất hứng thú với mảng tiếp thị của ngành thời trang. Khi một người quản lý nhận ra con mắt nghệ thuật của Armani và trao cho ông cơ hội thăng tiến, ông đã chớp lấy cơ hội đó. Chỉ sau vài tháng ông đã thu hút rất nhiều khách nhờ những thiết kế quần áo nam, làm các quản lý cửa hàng ngạc nhiên thán phục với bước đột phá này.

Sau khi làm việc vài năm với vai trò nhà thiết kế, ông đã ra ngoài tự lập nghiệp vào năm 1970 và thành lập thương hiệu Giorgio Armani – đến nay đã trở thành một trong những nhãn hiệu được ưa chuộng hàng đầu trên thế giới.

Huyền thoại âm nhạc Johnny Cash

2. Huyền thoại âm nhạc Johnny Cash đã trải qua rất nhiều thay đổi ở tuổi 22, hơn cả toàn bộ những thay đổi mà nhiều người gặp phải trong suốt cuộc đời họ.

Trong một năm, ông đã làm nhiều việc từ giải mã thông tin liên lạc của Nga tại một căn cứ Đức gần Bức màn sắt (Iron Curtain) đến ghi âm đĩa đơn nhạc đồng quê đầu tiên của mình tại Sun Records ở Memphis, Tennessee. Trong năm đó ông cũng lập gia đình, đi học trở lại, đến từng nhà bán các thiết bị gia dụng, và cũng chịu đựng nhiều thất bại đáng kể trong cuộc sống.

Sinh ra trong một gia đình lĩnh canh nghèo ở Arkansas trong thời kỳ Đại khủng hoảng, tuổi thơ của Cash gắn với những cánh đồng bông và những bài nhạc đồng quê êm dịu trên radio. “Tôi có một ước mơ rất lớn ở tuổi niên thiếu – hát trên radio”, Cash cho biết. “Giấc mơ của tôi là được hát trên đài phát thanh ở Memphis”.

Sau khi học xong trung học, Cash xin đi nhờ xe đến Pontiac, Michigan và ở đó ông nhận được một công việc tại một nhà máy xe hơi. Nhưng khi chiến tranh Triều Tiên xảy ra, ông gia nhập lực lượng không quân và đến Landsberg, Đức.

Cash đã chứng tỏ ông rất tài năng trong việc giải mã những thông điệp dùng tín hiệu Morse của đối phương. Vì vậy, ông được phân công làm nhà điều hành đài phát thanh, chặn tin tức và theo dõi quân Nga. Một trong những chuyện đặc biệt ít được biết đến về ông: Cash là người Tây phương đầu tiên biết về cái chết của Joseph Stalin vào năm 1953 vì ông đã chặn đường và giải mã một thông báo gửi đến Moscow.

Mức lương quân sự 85 đôla một tháng là một tài sản lớn đối với Cash. Ông mua thứ đắt giá đầu tiên trong cuộc đời mình là PX, một cây đàn ghi-ta trị giá 5 đôla, và sau đó tự học chơi những bản nhạc xưa. “Trong suốt thời gian ở lực lượng không quân, tôi đã rất cô đơn”, Cash kể. “Nếu không được hát những ca khúc nhạc đồng quê, tôi nghĩ mình đã không thể vượt qua giai đoạn đó”.

Ông cũng đã viết bài hát đầu tiên của mình tại Đức sau khi xem một bộ phim có tên là Inside the Walls of Folsom Prison (Bên trong những bức tường của nhà tù Folsom). Cash đã cố gắng tưởng tượng ra những suy nghĩ của một số tù nhân không tỏ ra ăn năn. Chẳng hạn, một kẻ giết người đã “bắn một người đàn ông ở Reno chỉ để nhìn anh ta chết”. Bên cạnh đó, Cash cũng thành lập ban nhạc đầu tiên của mình: Landsberg Barbarians.

Tuy nhiên khi ông giải ngũ vài tháng sau sinh nhật lần thứ 22 của mình, Cash lại trở về nhà và tập trung vào việc xây dựng một gia đình. Ông kết hôn với Vivian Liberto, người mà ông đã gặp ở Texas trong thời gian tập huấn cơ bản. Sau đó vợ chồng ông di cư đến Memphis, nơi ông ghi danh theo học lớp phát thanh viên tại trường Truyền thông Keegan của Gl Bill. Trong thời gian đó, người anh trai Roy đã tìm cho ông một công việc đến từng nhà bán các thiết bị gia dụng để kiếm tiền nuôi gia đình.

Mặc dù cố hết sức tìm công việc làm phát thanh viên – và ông bị từ chối ở bất cứ nơi nào ông đến – Cash vẫn tiếp tục mơ giấc mơ trở thành một ca sĩ chuyên nghiệp. Thậm chí ông còn thành lập một ban nhạc với hai người ông đã gặp qua người anh của mình: nghệ sĩ đàn ghi-ta Luther Perkins và tay bass Marshall Grant. Bộ ba tập luyện vào ban đêm và biểu diễn các bài hát phúc âm tại các sự kiện ở nhà thờ vào ngày chủ nhật.

Cuối cùng Cash đã không còn hứng thú với việc làm phát thanh viên nữa, ông đặt cược tất cả mọi thứ để trở thành một nghệ sĩ. Nhưng cơ hội rất khan hiếm. Sau khi không thuyết phục được các nhà quản lý đài phát thanh địa phương cho phép ông chơi trong các buổi biển diễn nhạc sống, Cash đã tập trung hết can đảm để đến hãng ghi âm nổi tiếng Sun Records với hy vọng có được một buổi thử giọng. “Tôi đã đến đó gõ cửa nhưng bị từ chối”, Cash nói. “Tôi đã gọi lại ba hay bốn lần với mong muốn có được một cuộc phỏng vấn, nhưng vẫn bị từ chối”.

Mặc dù vậy, Cash vẫn kiên trì “đóng đô” bên ngoài lối vào phòng thu và cuối cùng đã thuyết phục được nhà sản xuất Cowboy Jack Clement cho phép ông vào chơi một bài nhạc. Clement thật sự ấn tượng, nên ông đã mời Cash chơi cho Sam Phillips, một nhà sản xuất nổi tiếng đã phát hiện ra Elvis Presley, Jerry Lee Lewis và Carl Perkins.

Cash chủ yếu chơi các bài hát thuộc dòng nhạc nhà thờ tại buổi thử giọng của mình, nhưng Phillips, một người luôn thẳng thắn, tỏ ra không thích lắm. Ông nói với Cash: “Hãy về nhà tập hát rồi đem tới đây một bản nhạc tôi có thể bán được”.

Cash đã làm theo lời Phillips. Ông cùng ban nhạc trở lại với Hey Porter, một giai điệu phá cách đã thuyết phục được nhà sản xuất khó tính. Một tuần sau sinh nhật lần thứ 23 của mình, Cash đã ghi âm bài hát đó cùng với bài Cry, Cry, Cry để phát hành đĩa đơn. Album bán rất chạy, nên Phillips đã ký với Cash và ban nhạc của ông (Tennessee Two) một hợp đồng thu âm dẫn đến sự ra đời của Folsom Prison Blues và I Walk the Line, hai bài hit đã vinh danh tên tuổi của Cash trong làng nhạc đồng quê.

Vài năm sau đó, khi được hỏi về buổi thử giọng của mình tại Sun Records, Cash nói: “Nếu lúc đó không có một người như Sam Phillips, thì có lẽ giờ tôi vẫn đang làm việc trên cánh đồng bông”.

oOo

* Khi bước chân vào cổng trường đại học ai cũng có ước mơ, hoài bão của riêng mình, mong muốn lựa chọn cho mình một nghề nghiệp lâu dài, một công việc thích hợp. Nhưng ra trường chúng ta mới va chạm thực tế cuộc sống, và nếu bốn năm học đại học chưa đem lại cho bạn một công việc để giúp ích cho xã hội cũng như tạo cho bản thân có cuộc sống ổn định thì phải làm sao?

Phải biết tự lực khi đang là sinh viên. Bằng cách đi làm thêm để kiếm thêm thu nhập vừa tự lo phần nào cho cuộc sống bản thân vừa hiểu thêm cuộc sống của những người xung quanh, qua đó phát triển các mối quan hệ công việc khi ra trường (dù học chuyên ngành nào cũng có thể tìm được việc làm thêm để chủ động làm quen với cuộc sống và thiết lập các mối quan hệ, để không bị động trông chờ vào vận may khi ra trường).

– Thiết thực hơn đối với cuộc sống: Bạn không nên đặt cho mình ước mơ quá cao, bởi ước mơ càng cao thì thất vọng càng lớn. Hãy chịu khó tìm việc làm ngay khi ra trường, việc gì cũng có thể làm nếu tương đồng với chuyên ngành của mình thì càng tốt. Không nên ở nhà chờ việc mà sinh ra tâm lý chán nản, bi quan. Đừng suy nghĩ chủ quan, cho rằng cứ hể học ngành này thì khi ra trường mình sẽ có một công việc xứng đáng với tấm bằng đó. Mà phải lăn lộn vào cuộc sống mới thiết lập được những mối quan hệ tốt đẹp để chủ động tạo cơ hội công việc đến với mình nhanh hơn.

Ngoài những kiến thức và sách vở đã học, bạn phải trải nghiệm rất nhiều để đúc kết kinh nghiệm cho bản thân, giúp bạn biết cách suy nghĩ và hành động như một người có học thức.

* Bạn thích công việc gì? Cuộc sống nghề nghiệp của bạn như thế nào? – Bất kì làm một việc gì đó và muốn thành công bạn phải cố gắng hết mình và hẳn nhiên sẽ chịu nhiều áp lực. Đó là nhìn lại ước muốn của mình sao cho đam mê phù hợp khả năng sở trường, xác định mình sẽ làm những gì mình thích, mình đam mê chứ không phải để nối tiếng, không phụ thuộc vào “con đường sự nghiệp” theo dự kiến của một ai. Hãy loại bỏ tất cả các công việc bạn cảm thấy buộc PHẢI theo đuổi và chỉ chọn lựa những công việc bạn thật sự cảm thấy THÍCH và phù hợp KHẢ NĂNG sở trường của mình.

Chúc bạn thành công

Nghi Quân tổng hợp (hieuhoc_hieuhoc.com)

Bài liên quan

Học Kinh tế sau này có chuyển sang Kỹ thuật được không?

(hieuhoc_hieuhoc.com) Tôi tốt nghiệp ĐH Kinh tế và đã đi làm, nhưng cảm thấy mình vẫn còn mắc nợ với sở thích về cơ điện tử và rất ước mong có cơ hội học lại và làm việc trong ngành này. Tôi phân vân không biết nên chuyển sang cơ điện tử cách nào là thuận lợi nhất. Nhờ HIẾU HỌC tư vấn giúp một con đường phù hợp.  

Phát huy khả năng sẵn có

(hieuhoc_hieuhoc.com) Thay vì tự hỏi “Tôi có thông minh không, có tài năng không?”, bạn hãy hỏi mình “Tôi thông minh như thế nào, khả năng sẵn có của tôi mạnh ở phương diện gì?”.  

Năng lực trí tuệ con người

Quan điểm về năng lực trí tuệ của con người, Howard Gardner, giáo sư môn giáo dục và môn trí lực của trường ĐH Harvard đưa ra những khía cạnh khác biệt và riêng lẻ về nhận thức, cho rằng người ta có những năng lực trí tuệ khác nhau và những cách thức hiểu biết khác nhau.   

Sống trọn vẹn từng phút giây

(hieuhoc_hieuhoc.com) Có khi nào bạn tự hỏi tại sao có những người lúc nào trông cũng tươi vui, lạc quan? Thật ra ai cũng gặp phải những điều không hài lòng, nhưng điều quan trọng là có bí quyết yêu đời cho riêng mình: Sống trọn vẹn từng phút giây, mỗi chúng ta sẽ phải tự ra quyết định giá trị nào mà chúng ta muốn.       

Cùng chuyên mục