Tôi đã học cách tìm ra chân lý riêng cho mình, chủ quan riêng cho mình, khoảng không riêng cho mình. Học cách ngẩng cao đầu và bước thẳng để sống, để suy nghĩ, để thở và để là chính mình.
Hồi đi học, tôi sống khá đơn độc vì tôi có suy nghĩ của mình và vì tôi không cảm thấy sự cần thiết phải hùa vào với đám đông hoặc làm mình nhỏ bé đi để hòa lẫn vào họ.
Tôi nhớ mỗi lần giơ tay xin phát biểu trong giờ học, thế nào cũng có mấy đứa xì xào “Làm gì mà phát biểu suốt thế, cứ làm như mình giỏi lắm ấy!”. Họ không muốn tôi nói ra quan điểm của tôi mặc dù chẳng ai chịu nói ra quan điểm của chính mình.
Hồi đi học, người ta ganh tức với những thứ tôi mặc trên người. Họ bảo: “Cứ làm như mình đẹp lắm ấy!” mặc dù tôi cũng chỉ mặc quần jeans và áo sơ mi như bao mọi người khác.
Hồi đi học, họ chẳng ưa sự hồn nhiên của tôi, họ bảo: “Cứ ra vẻ nhí nha nhí nhảnh!”. Tôi mới 13 tuổi và ở tuổi này tôi thích mơ mộng mặc váy, hái hoa.
Hồi đi học, họ bảo: “Nó là chúa yêu đương lăng nhăng!”, tôi chỉ có một người bạn học ở xa, chúng tôi đằng đẵng ngày nào cũng viết những lá thư tay thơ mộng trong suốt ba năm liền.
Tôi đã học cách tìm ra chân lý riêng cho mình, chủ quan riêng cho mình, khoảng không riêng cho mình, để sống, để suy nghĩ, để thở và để là chính mình.
Tôi từng về nhà khóc với ba rằng: “Vì sao họ có thể nói những điều không tốt về mình khi mình chẳng làm gì sai cả?”. Ba bảo: “Đó là cuộc đời con ạ, hãy vững vàng lên!”. Tôi đã học cách bước qua dư luận với quan điểm và niềm tin riêng của mình trong cuộc sống.
Từ khi là một cô bé, tôi đã học cách ngẩng cao đầu và bước thẳng dù cho mọi thứ xung quanh đang sụp xuống quanh chân mình.
Tôi đọc sách, nghe nhạc để tìm chân lý của cuộc sống. Tôi lắng nghe, quan sát và đi ra ngoài thế giới để biết rằng mình chỉ rất bé nhỏ. Nhưng mình là một cá thể độc lập và mình được quyền yêu, được quyền tin, được quyền sống, được quyền nói những gì mình suy nghĩ, làm những gì mình cho là đúng…
Khi trái tim và khối óc của mình không mảy may vẩn đục, ngày mai thức dậy, mình vẫn luôn đối mặt được với chính bản thân mình.
Nụ cười và những bước chân tiếp theo của mình đã, sẽ và luôn là câu trả lời cho mọi ganh ghét, tỵ hiềm ngoài cuộc sống.
Vững vàng lên các bạn của tôi ơi!
Theo: (Hà Anh – Ngôi Sao/Tầm Nhìn)